Bố!
Có hôm nằm con nghĩ
Con thương bố rất nhiều
Bố làm được bao nhiêu
Bố dành cho con hết.
Lắm khi thấy bố mệt
Trên trán đẫm mồ hôi
Bố vẫn chưa nghỉ ngơi
Bố cố làm chút nữa.
Chuyện ngày xưa con nhớ
Bố đèo chở con đi
Trên chiếc xe mi ni
Mua con ba thang thuốc
Đầu con hay đau buốt
Bố cũng buốt đau theo
Chỉ tội nhà mình nghèo
Ba thang là quá sức.
Đêm con thấy bố thức
Bố lại nghĩ thương con
Nay sắp sáu mươi tròn
Bố chưa thôi phải nghĩ.
Con trách con ích kỉ
Con trách con sao tồi
Con ngước mắt lên trời
Con trách mình lắm lắm.
Bầu trời thì có nắng
Bố là nắng của con
Bố là ngọn núi non
Chở che con mãi mãi.
Huyền Bíchღ
No comments:
Post a Comment