Monday, July 10, 2017

Một giấc ngủ êm. Tác giả: Huyền Bích

Một giấc ngủ êm


Con chỉ ước rằng khi khép lại đôi mi
Trong đầu con không còn gì phải nghĩ
Có một giấc ngủ ngon bên chiếc giường tri kỉ
Có một giấc mơ êm nâng bổng cả tâm hồn.

Mưa đã ngưng rồi sao khóe mắt con rưng
Hay bởi mưa đã tan vào giọt đắng
Để khóe môi chảy trôi từng giọt mặn
Để trên đầu còn sũng những bông mưa.

Đã tự dặn lòng cố giấu những suy tư
Con không muốn người thân yêu mình biết
Đã bảo phải cười tươi cho phiền lo trôi hết
Vậy mà sao nước mắt cứ tuôn trào.

Con luôn hỏi mình hai chữ vì sao
Sao bản thân con không vững vàng mạnh mẽ?
Sao lòng con sóng luôn dồn mạnh mẽ? 
Sao con cứ rối lòng 
Với hai chữ "vì sao"?
Đến một ngày kia sóng đánh vỗ lên cao
Con bị nâng bổng lên cuốn chìm cùng giông tố
Như con đường con đang đi...
nhiều gian nan trắc trở
Chỉ mình con gánh gồng 
trăm những mối lo toan.
Bạn bè, mọi người vẫn hay ở bên con
Vẫn hay động viên cho con niềm vui sống
Nhưng con biết mẹ yêu là hi vọng
Là tình yêu, là lẽ sống trường tồn.
Mẹ thương chuyện trò khi con thấy cô đơn
Dẫu còn làm sai mẹ chẳng bao giờ mắng
Dẫu con ngã đau mẹ chẳng hề bỏ mặc
Mẹ ôm con, ôm thật sát vào lòng.
Năm tháng đi qua con chỉ có niềm mong
Rằng bố mẹ sẽ bên con mãi mãi
Dù con thành công hay dẫu con thất bại
Bố mẹ vẫn yêu, yêu con đến vô bờ
Con sẽ không còn có cảm giác bơ vơ
Không còn giật mình trong cả những giấc mơ.

                                                   Huyền Bích

(Image source: www.pinterest.com)

No comments:

Post a Comment