Wednesday, July 26, 2017

Ngày em sinh biển Cửa Lò khẽ hát. Tác giả: Huyền Bích

Tôi nhớ mình đã đọc đâu đó một bài viết cảm nhận về quê hương xứ Nghệ. Bài viết có đoạn: “Nơi tôi sống là một mảnh đất vùng Tây Bắc xứ Nghệ, không phải là một đô thị phồn vinh nhộn nhịp, không chi chít những nhà máy xí nghiệp, không hiện đại bận bịu như trung tâm thương mại nhưng chính cái mặn mòi sỏi đá, chính cái nắng hanh hao lại như ướp vào lòng người, ướp vào tim mọi người một xứ nghệ tình nghĩa son sắt”. 
Tôi cũng đã từng về mảnh đất ấy, mảnh đất nơi các em tôi đã sinh ra và lớn lên rồi vươn mình “đứng dậy sáng lòa”… nên tôi hiểu và tôi tin điều ấy. Tôi hi vọng các em tôi, chúng cứ hãy hạnh phúc và đừng thôi tự hào về quê hương mình:
“Nghệ An tôi miền Trung nắng gió

Có Cửa Lò biển hát quanh năm”.












Ngày em sinh biển Cửa Lò khẽ hát

Em sinh ra ở mảnh đất Nghệ An
Mảnh đất hiền lương và tình người nồng ấm
Họ sống với nhau bằng nghĩa tình sâu đậm
Bằng những yêu thương, cay đắng ngọt bùi.

Mảnh đất khô cằn thấm mặn giọt mồ hôi
Cha mẹ em đã nuôi em khôn lớn
Có giọt mặn trên môi
Có cả ánh nắng vàng
Nắng trĩu trên vai cha
Trải dài theo bờ cát

Biển Cửa Lò khẽ hát
Một khúc nhạc thật êm
Vào ngày mẹ sinh em
Sóng cũng êm đềm lắm.

Đôi mắt mẹ đầy nắng
Đôi mắt cha đầy mưa
Nước mắt như giọt mưa
Vỡ òa trong hạnh phúc.

Em đã sống nghị lực
Em đã sống vươn lên
Chị mong em bình yên
Bên gia đình yêu dấu
Bên người em yêu dấu
Bên người em chót yêu
Dẫu đời nắng mưa nhiều
Em đừng bao giờ khóc
Dẫu đời nhiều khó nhọc
Em hãy luôn mỉm cười
Hướng về phía mặt trời
Và cất cao đôi cánh.

                Huyền Bích




1 comment: