“…Nhiều
lúc buồn ngủ, bác thì muốn tâm sự, bác tưởng tôi không nghe sao? Mặt tôi thì
như vậy nhưng tai tôi và đầu tôi vẫn suy nghĩ những lời nói của bác. Có nhiều
lúc mặt tôi thờ ơ, nhưng không phải không nghe, không muốn nghe…
Lúc
nằm trên giường tự nhiên tôi nghĩ phải xa bác, nghĩ lúc bác đau đầu nước mắt
tôi cứ chảy…”
Đó
là những dòng thư của người bạn thân tuyệt vời nhất mà tôi đã từng gặp và may mắn
được gắn bó thời sinh viên viết gửi tôi. Lá thư thực sự rất cảm động và tôi nhớ
đôi mắt tôi cũng đã đỏ hoe và giọt nước mắt đã chạm rơi trên những dòng thư ấy…
Người bạn hiền
Và
sưởi ấm trái tim tôi băng giá
Thiên
thần tặng tôi một món quà vô giá
Là
người bạn hiền, bác đó Lưu Lan
Tôi
hiểu bác buồn khi nước mắt chứa chan
Bởi
nỗi nhớ cha, nhớ nhà da diết
Niềm
ước mong được gần quê tha thiết
Bác
âm thầm lặng lẽ ôn thi
Những
lúc đầu đau tôi lặng lẽ nghĩ suy
Xoa
dầu giúp tôi rồi rưng rưng bác khóc
Bạn
tôi đó sống chân thành sâu sắc
Giàu
yêu thương cô Tấm giữa đời thường.
Huyền
Bíchღ
(Imgage source: ridhaelizacom )
No comments:
Post a Comment