Thư em!
Chị
biết em buồn khi mẹ đã đi xa
Nhưng
em ơi đừng buồn nhiều nữa nhé
Nhìn
em khóc một mình trong lặng lẽ
Mẹ
sẽ buồn rồi lại khóc theo em.
Em
nhớ mẹ khi trời đổ về đêm
Mẹ
cũng nhớ em hơn ngàn lần như thế
Mẹ
không muốn thấy em cứ buồn nhiều như thế
Có
khóc hoài đâu thấy mẹ ngày mai.
Mẹ
đã hóa vào trong ánh nắng ban mai
Mẹ
đợi em dậy để rạng ngời mỗi sáng
Mẹ
muốn thấy em nở nụ cười mỗi sáng
Nên
em đừng buồn
Đừng khóc nhé,
Thư em!
Chị
muốn Thư hiểu rằng
Khi
nước mắt em rơi
Không
chỉ riêng mẹ đau
Mà
làm bao người khóc
Khóc
vì thương em không còn mẹ chăm sóc
Khóc
thương em lăn lóc với cuộc đời
Em
vẫn còn bố,
Em không chơi vơi
Em không cô đơn
Dẫu đời bão tố
Và
Thư ơi,
Mong em hãy nhớ
Đừng
làm bố buồn
Và lo nghĩ, nha em!
Huyền
Bích
No comments:
Post a Comment