Về đâu
Tôi không xin một tinh
cầu giá lạnh
Mà chỉ xin sức mạnh để
vươn lên
Tôi không mong chờ
cuộc sống mãi lặng yên
Nhưng cũng xin đừng
dội ào như thế
Tôi biết đi đâu...còn
bao điều dang dở
Tôi biết đi đâu
Và tôi biết về đâu...
Tôi biết đi đâu khi
"hồ nước quá sâu"
Tôi không có phao bơi
Không có gì trong tay
Tôi trống rỗng...
Đứng bờ bên kia đôi
mắt nhìn tuyệt vọng
Tôi biết đi đâu và
trôi dạt về đâu...
Ở hay đi suy nghĩ một
hồi lâu
Những suy nghĩ chập
chờn không ngừng, dứt
Biết làm sao đây, ở,
đi đều bứt rứt
Đi không đành mà ở
cũng nào xong.
Ngước mắt nhìn tôi
muốn hỏi cao xanh
Người còn muốn tôi như
thế nào mới đáng
Bao nhiêu thứ trên đôi
vai đã ráng
Tôi biết thế nào để
cáng đáng được đây?
Đã khi nào tôi thanh
thản một giây?
Hay lúc nào lòng cũng
đầy sóng nước?
Tôi biết tôi đã sai
Tôi đã không làm được
Nhưng...
xin đừng thắt buộc
cuộc đời tôi.
Tôi cũng chỉ là một cô
gái mà thôi
Trái tim tôi không
nung bằng đồng sắt
Xin cuộc đời đừng lôi
ra đập chặt
Xin ông trời hãy hiểu
thấu lòng tôi
Tôi biết đi đâu để mặc
tôi chơi vơi
Giữa biển khơi dập vùi
cùng bọt sóng
Đôi bàn tay bập bung
cùng khó nhọc
Tôi hỏi mình
Rồi tôi biết về đâu.
Nhắn đôi mi tìm một
giấc ngủ sâu
Mà sao trong tim kim
cứ châm nhức nhói
Ôi...
Mày sẽ đi đâu hỡi đôi
chân mệt mỏi
Mày sẽ đi đâu và mày
biết về đâu...?
Huyền Bíchღ
No comments:
Post a Comment