Tôi bước lên cửa nhà
bác thì thấy bài thơ này được bác đặt trên một bó hoa rất to và đẹp. Tôi nghĩ
chắc rằng đây là bó hoa mà bác đã mua tặng bác gái. Bài thơ thật sự làm tôi rất
xúc động và tôi tin ai đọc cũng có cảm xúc như tôi.
Tình cảm vợ chồng của
hai bác rất đáng ngưỡng mộ. Tôi trân trọng tấm lòng, nghĩa tình sâu nặng của
hai bác. Có lẽ tình yêu của hai bác sẽ là tấm gương sáng để con cháu bác nhìn
vào và biết giữ gìn hạnh phúc mình đang có, biết vun vén chăm lo cho ngọn lửa
gia đình luôn nồng ấm.
Nghĩ đến tình yêu của “hai
bóng chiều”, tôi bất chợt nghĩ về tôi, nghĩ về một tình yêu mình từng có trong
quá khứ qua nhanh như bóng câu và u sầu như bóng chiều. Tôi chưa bao giờ được cảm
nhận một tình yêu chân thành như thế, dù chỉ mong ở ai đó một điều giản dị.
Nhưng thôi, cứ hãy yêu bản thân mình và trân trọng bản thân mình nhiêu hơn vậy
nhé.
Ngày 20 – 10, tôi gửi lời
chúc tới những người mẹ, những người phụ nữ trên trái đất này lời chúc yêu
thương. Tất cả những người phụ nữ đều thật tuyệt vời!!!
TẶNG
VỢ
Ngày mai 20 -10
Là ngày của những nụ cười
như em
Vợ ơi mở mắt mà xem
Chồng cùng con cháu
đang đem hoa vào
Tình thương, cảm mến
dâng trào
Trời kia bắt tội em nào
muốn đâu
Cho dù trời đất bể dâu
Thì anh vẫn giữ trọn
câu chung tình
Đố ai chia rẽ chúng
mình
Bằng tình chồng, vợ chứng
minh lâu dài
Mai này đôi ngả chia
hai
Hẹn ngày hội ngộ tái
lai xum vầy
Thương em ốm, khổ thân
gầy
Thương nhiều nghẹn nấc
chất đầy trong tim
Ôm hoa đứng lịm
bên giường
Nhìn em liệt bệnh anh
thương vô cùng
Nhìn hoa đang nở tưng bừng
Mong em mau khỏe để
cùng chung vui.
Đỗ Đức Thắng
Quá cảm động!
ReplyDelete