Monday, July 24, 2017

Tâm sự Cha và con. Tác giả: Huyền Bích

Trên trái đất này, không có món quà nào ngọt ngào bằng tình yêu thương của người cha dành cho con mình và tôi cảm ơn cuộc đời cho tôi một người cha tuyệt vời!
Đọc từng vần thơ cha viết cho tôi, tôi biết nó được chắt ra từ trái tim mà tình thương con đã tràn đầy. Tôi nhớ mình đã không thể nuốt hết thìa cơm khi mà cổ họng cứ bị nghẹn ứ lại vì nước mắt…

Con gái!
Bố mẹ mong con có tấm bằng đại học
Có bằng rồi nhưng chẳng biết về đâu
Luôn ước mong được đứng trên bục giảng
Chiếc áo tân thời vương bụi phấn bay bay.
Nhưng cuộc sống chưa cho con ước nguyện
Đôi mắt buồn buồn gác lại mái trường yêu
Rời đất Cảng mang theo bao kỷ niệm
Xe đạp cà tàng lăn bánh khắp Thành Đô
Luồng gió mới thổi lật trang sách mới
Nghị lực con người trời đất chả phụ công
Cái gì đến thì hôm nay sẽ đến
Như con tàu cập bến đến vinh quang.
...........
Bố!
Con biết…
57 tuổi…bố đã kinh qua
Và lênh đênh cưỡi trên mình ngọn sóng
Cả tuổi thanh xuân, bán mặt mình cho nắng
Bố chẳng có cho mình một bằng cấp trong tay
Đôi lúc bố buồn, khóe mắt bố cay cay
Và con biết nhưng con không dám nói
Trong suy nghĩ của con bố thật giỏi
Đã nuôi con đến lúc trưởng thành.
Con biết…
Bố yêu con tàu
Yêu mẹ và chúng con
Yêu ngôi nhà luôn ngập tràn hạnh phúc.
Tất cả đã cho bố thêm nghị lực
Để vững vàng chèo lái giữa trùng khơi
Dù phải lênh đênh đến hết nửa cuộc đời.
                                  Huyền Bích
(Imgage source: kenh14.vn)

1 comment: